Luân Tâm

92. thương từng hạt cát


~ Nhớ Long Ân
Hoa buồn rơi lạnh suối trong
Nai già đau xót hỏi lòng tại sao?
Gió qua đồi thấp cỏ cao
Bước chân mòn đã chiêm bao đá mòn!
Bướm tan sương khói chập chờn
Lạnh vô hang động tủi hờn dấu xưa
Chờ sớm nắng đợi tối mưa
Mà sao mưa nắng vẫn chưa hẹn hò
Sông tình đã vắng bóng đò
Còn ôm áo mộng giả đò ngủ quên
Còn mơ rượu ấm hương êm
Lỡ đường xin trọ một đêm không tiền
Người lạ ngại người quen phiền
Hắt hiu chờ bóng dầu đèn chưa đong!
Tìm tiên lá rụng đau lòng
Lang thang sông nhớ lòng vòng suối quên!
Vui đi buồn đến bồng bềnh
Cội nguồn nghi hoặc lênh đênh chống chèo
Nâng niu tăm cá ao bèo
Tép riu, nhái bén buồn theo sao mờ
Tằm đi còn lại đường tơ
Bút cùn mực cạn hồn thơ vẫn còn
Lại xuống núi lại... lên non
Vắt chân bóp méo vo tròn... bóng trăng!
Ngày đêm không nói không rằng
Thương từng hạt cát sông hằng nổi trôi!
Luân Tâm

MD 01/02/06

Được bạn: vdn 16.4.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "92. thương từng hạt cát"